Đó là một năm thời tiết khắc nghiệt. Năm Bunka thứ 5
(1808), Một buổi chiều tháng sáu, (theo âm lịch) , Tiếng sấm chớp bỗng nhiên
vang rền trên vùng núi Takatoya, trời đất tối sầm. Sấm chớp gầm lên cùng với sét
ầm ầm, mưa trời như trút. Mọi người vô cùng sợ hãi, đóng kín cửa, đốt lò sưởi, nắm
tay nhau cầu nguyện “Nam mô a di đà phật”. Sau đó họ trốn trong phòng.
Và cuối cùng mưa cũng tạnh, gió cũng ngừng thổi.Mọi người dón
dén mở cửa nhìn ra ngoài và rất đỗi ngạc nhiên khi thấy khắp
trên bề mặt đất chồng chất những viên đá to như quả trứng.Nhìn
kỹ lại họ thấy tất cả cây cối,hoa mầu bị mưa gió thổi đổ rạp
xuống giống như tấm thảm xanh khổnh lồ.Mọi thứ đã bị san phẳng.
Người ta kể lại về cơn giông bão này giống như bão chớp nhoáng của
ma quỷ đi tới đâu nó san phăng mọi thứ ở đó trên khắp vùng Shirataka.
Cơn bão đã gây thiệt hại lớn
cho mùa màng năm đó và nạn đói tràn lan khắp nơi. Tuy nhiên, thật ngạc nhiên,
các cánh đồng quanh Đền Rai (Đền thần Sấm) vùng Kurofuji lại hoàn toàn không bị
ảnh hưởng của cơn bão. Người ta nói rằng chính Thần Sấm đã bảo vệ mùa màng cho
nông dân trong vùng. Kết quả là, từ đấy nông dân khắp nơi vẫn tìm đến khu vực Đền
Rai để mua hạt giống.
Năm 1918, một đợt khô hạn
kéo dài lại xảy ra trên khắp nước, đồng ruộng nứt nẻ từ lúc lúa mới cấy. Người
ta làm lễ cầu thần Sấm, múa sư tử hàng đêm, đến một đêm tháng 7 thì sấm sét gầm lên và những tia chớp
xé ngang bầu trời, kèm theo mưa từ từ và đều đặn trút xuống, làm đất đai màu mỡ
trở lại.
Chuyện kể rằng ông nội của Kudo
Tokichi (Kudo Rokube) đã lặn lội đến Đền Rai để mua hạt giống. Người ta nói rằng
ông rất tôn sùng Thần Rai và làm một ngôi đền nhỏ bằng đá cẩm thạch phía sau
công viên Atagosan (xây dựng tháng 10 năm 1982).
|