Ngày xửa ngày xưa, có hai ông lão và bà lão sống với nhau rất đầm ấm ,chan hòa . Một buổi sáng trong lúc uống trà ông lão bảo, “Bà ơi,đêm qua tôi mơ thấy Bồ tát Jizo”
Nghe vậy ,bà lão liền bảo thế thì “Chúng ta giã gạo làm bánh Dango dâng lên Bồ Tát Jizo”.Và thế là hai ông bà vui vẻ giã gạo làm bánh .
Khi ông lão ,bà lão nặn xong bánh Dango thì lạ thay những viên bánh Dango lăn rơi xuống đất và cứ thế lăn,lăn tròn ra phía ngoài .
Ông lão vội vàng vừa đuổi theo vừa gọi gọi với “Ơi, Dango.Ơi, Dango lăn đi đâu vậy?lăn đi đâu vậy? ”.
Khi đuổi kịp tới nơi thì những viên bánh Dango đã ở ngay ngắn lên chỗ của Bồ Tát Jizo.
Bồ Tát cảm động trước tấm lòng của hai ông bà, Bồ Tát bảo với ông lão “Đêm nay,bọn cướp sẽ mang rất nhiều vàng bạc châu báu tới
đây nên ông lão hãy trèo nên trốn trên cột mái sau nhà và đợi tới khi trời rạng sáng ông hãy cất tiếng kêu Kokekko.”Nghe theo lời
Bồ Tát dặn,ông lão treo lên mái phía sau, lặng lẽ chờ đợi.
Quả đúng như lời Bồ Tát nói toán cướp mang tới rất nhiều thứ quý giá, chúng dải ra tính để chia nhau thì ông lão cất tiếng kêu“Kokekko”
Thế là bọn cướp ba chân bốn cẳng bỏ chạy thục mạng mà không kịp mang theo thứ gì
.
Việc làm xấu xa của bọn cướp tuy là không có ai nhìn thấy nhưng do thần hồn át thần tính chúng luôn lo sợ bại lộ vì thế mà người xưa đã
ví rằng “Bức tường còn có lỗ tai.” Khi làm việc xấu xa thì luôn lo sợ ,bất an bởi cho dù kín đáo đến mấy cũng sẽ có người biết.
Khi bọn cướp đã chạy đi hết, Bồ Tát Jizo gọi, “Ông lão,ông hãy xuống đây.”
Xuống tới nơi ông thấy rất nhiều châu báu trải ra trước mắt. Bồ tát bảo: “Ông lão hãy mang tất cả chỗ châu báu này về”.
Ông lão ,bà lão vốn là người tốt bụng nên ông bà đã chia sẻ toàn bộ châu báu với bà con láng giềng .Sau đó để cảm tạ Bồ Tát mọi người dâng
rất nhiều ,hoa quả,bánh Dango .Còn chỗ đặt Bồ Tát jizo trở thành nơi tập chung vui chơi hàng ngày của bọn trẻ.Chúng vui chơi,lô đùa tới
tận chiều tối và hàng sáng trước khi tới trường bọn trẻ cùng nhau tới chơi với Bồ Tát Jizo,sau đó vui vẻ,hăng hái tới trường.
Hàng ngày cứ như vậy bọn trẻ chơi cùng Bồ Tát Jizo,chúng thi nhau dùng sức quăng tượng Bồ Tát Jizo đi càng xa càng tốt.Nhưng tới sáng hôm
sau ai đó đã rửa sạch tượng Bồ Tát mà bọn trẻ đã chơi và đặt lại ngay ngắn.
Bồ Tát Jizo rất thích,rất vui khi chơi đùa cùng với bọn trẻ.Vì vậy người dân ở các khu vực trên khắp nước Nhật luôn tỏ lòng biết ơn
thành kính tới Bồ Tát vì nhờ sự che trở,bảo vệ của Bồ Tát Jizo mà trẻ em lớn lên một cách khỏe mạnh.
|